Sau khi hoàn thành khóa học, HV có thể:

Giáo trình C++ và lập trình hướng đối tượng

Giáo trình C++ và lập trình hướng đối tượng của tác giả Lê Trường Thông và GS Phạm Văn Ất. Giáo trình trình bày một cách hệ thống các khái niệm của lập trình hướng đối tượng được cài đặt trong C++ như lớp, đối tượng, sự thừa kế, tính tương ứng bội và các khả năng mới trong xây dựng, sử dụng hàm như đối tham chiếu, đối mặc định, hàm trùng tên, hàm toán tử.

Theo đó, giáo trình gồm 13 chương và 5 phụ lục được trình bày rõ ràng, rành mạch và khoa học. Ngoài ra, cuốn sách còn đề cập đến một số vấn đề ít được biết cũng như đề đến như cách xây dựng hàm với số đối bất định trong C cũng sẽ được giới thiệu.

Kiểm tra đơn vị trong Python

Có một số thư viện thử nghiệm và mô phỏng đơn vị có sẵn trong Python. Bạn có thể thử kiểm tra đơn vị bằng lệnh:

class TestClass(unittest.TestCase):

self.assertEqual(my_function(1), 0)) #checking 1 becomes 0

Trên đây là toàn bộ những kiến thức từ cơ bản tới nâng cao để hiểu rõ về Python trong lập trình cho lập trình viên. Hy vọng bài viết đã có thể giải đáp toàn bộ thắc mắc của bạn về ngôn ngữ lập trình này. Đừng quên tiếp tục theo dõi Jt1 để học thêm về Python qua những bài viết khác nhé!

Thiết kế hướng đối tượng và các lớp

Python cho phép chúng ta tạo các loại tùy chỉnh của mình. Những kiểu do người dùng định nghĩa được gọi là các lớp. Các lớp có thể có các thuộc tính / thuộc tính và chức năng tùy chỉnh, thiết kế hướng đối tượng cho phép các lập trình viên xác định mô hình kinh doanh của họ là các đối tượng với các thuộc tính và chức năng cần thiết. Python cũng hỗ trợ sự kế thừa. Bạn sử dụng câu lệnh:

def MyClassFunction(self): #self = reference to the object

#Create new instance of MyClass and then call the function

returned_value = m.MyClassFunction()

Lưu ý rằng hàm __init__ có mặt trong tất cả các lớp. Nó được thực thi khi chúng ta được yêu cầu khởi tạo một đối tượng của một lớp. Hàm __init__ có thể lấy bất kỳ thuộc tính nào mà chúng ta muốn đặt:

def __init__(self, first_property):

self.first_property = first_property

Sử dụng hàm đối tượng __cmp__ nếu bạn muốn cung cấp logic tùy chỉnh để so sánh hai đối tượng. Nó trả về 1 (lớn hơn), -1 (thấp hơn) và 0 (bằng) để biểu thị đẳng thức của hai đối tượng.

Ngoài ra, các phương thức của một đối tượng có thể bị quá tải bằng cách cung cấp thêm đối số làm ví dụ. Bạn cũng có thể quá tải một toán tử bằng cách triển khai thực hiện riêng cho hàm __add__.

Thiết kế hướng đối tượng - Kế thừa

Python hỗ trợ kế thừa các đối tượng. Kết quả là, một đối tượng có thể kế thừa các chức năng và thuộc tính của “cha mẹ” nó. Một lớp kế thừa có thể chứa logic khác nhau trong các chức năng của nó. Bạn có thể tạo ra các lớp như:

Giáo trình kỹ thuật lập trình C căn bản và nâng cao

Giáo trình kỹ thuật lập trình C căn bản và nâng cao của nhiều tác giả. Giáo trình được hình thành qua nhiều năm giảng dạy. Ngôn ngữ lập trình C là một môn học cơ sở trong chương trình đào tạo kỹ sư, cử nhân tin học của nhiều trường đại học. Còn ở đây sinh viên được trang bị những kiến thức dễ, cơ bản nhất về lập trình, các kỹ thuật tổ chức dữ liệu và lập trình căn bản với ngôn ngữ C.

Giáo trình kỹ thuật lập trình C căn bản và nâng cao

Cuốn sách này được phát hành với mục đích để đáp ứng nhu cầu học tập ngôn ngữ lập trình C của sinh viên cũng như nhu cầu về tài liệu cho mọi người trong nhiều ngành khoa học và kỹ thuật cần nghiên cứu C để tìm ra cách giải toán tư duy nhanh và chính xác nhất..

Biến - Loại đối tượng và phạm vi của Python

Các biến lưu trữ thông tin có thể được sử dụng trong chương trình của bạn như là cách để giữ đầu vào của người dùng, trạng thái cục bộ của chương trình, v.v. Các biến thường được đặt tên để chúng có thể được tham chiếu trong mã. Ở Python hỗ trợ số, chuỗi, bộ, danh sách, bộ dữ liệu và từ điển.

Về phần số thì Python có hỗ trợ số nguyên, số thập phân và float.

value = 1.2 #float with a floating point

Về chuỗi là các chữ cái, giá trị của chuỗi được đặt trong dấu ngoặc kép. Chúng bất biến và khi đã được tạo thì không thể thay đổi. Khi các biến chuỗi được gán một giá trị mới bên trong, Python tạo một đối tượng mới để lưu trữ giá trị.

Về phạm vi, các biến được khai báo trong một hàm, như một ví dụ, chỉ có thể tồn tại trong khối. Một khi khối tồn tại, các biến cũng không thể truy cập được. Các biến có thể được truy cập từ bất kỳ hàm nào có phạm vi toàn cục. Bạn có thể khai báo một biến toàn cục bên ngoài các hàm.

Hoạt động số, Python hỗ trợ cơ bản *, /, +, - và Python cũng hỗ trợ phân chia, lũy thừa và Modulus.

Về hoạt động của chuỗi, hàm concat 'A' + 'B' = 'AB' và lặp lại chuỗi sẽ là A * * 3 sẽ lặp lại A ba lần: AAA.

split (): tách một chuỗi thành một danh sách thông qua regex.

sub (): thay thế chuỗi phù hợp thông qua regex.

subn (): thay thế chuỗi phù hợp thông qua regex và trả về số lần thay thế.

Đặt hoạt động, chúng ta có thể định nghĩa một biến đặt là: a = {1,2,3}

Khi muốn nhận xét dòng đơn sử dụng # và khi muốn nhận xét nhiều dòng thì dùng ``` đặt ở đầu và cuối bình luận.

Biểu thức có thể thực hiện các hoạt động boolean như:

Chuyển đổi một đối tượng thành một chuỗi và kết xuất chuỗi thành một tệp được gọi là tẩy. Điều ngược lại được gọi là giải nén.

Các hàm cho phép chúng ta chia một ứng dụng lớn thành các phần nhỏ hơn, các hàm là chuỗi các câu lệnh mà bạn có thể thực thi trong mã của mình. Nếu bạn thấy sự lặp lại trong mã của mình thì hãy tạo một hàm có thể sử dụng lại và sử dụng nó trong chương trình của bạn. Các chức năng cũng có thể tham khảo các chức năng khác và loại bỏ sự lặp lại trong mã của bạn.

Về khái niệm thì, Python được vận chuyển với hơn 200 mô-đun tiêu chuẩn, Mô-đun là một thành phần nhóm chức năng tương tự của giải pháp python của bạn. Bất kỳ tập tin mã python có thể được đóng gói như một mô-đun và sau đó nó có thể được nhập.

PYTHONPATH là một biến môi trường, ở đây cho biết nơi trình thông dịch Python cần điều hướng để định vị các mô-đun. PYTHONHOME là một đường dẫn tìm kiếm mô-đun thay thế.

Gói là một thư mục của các mô-đun, các gói cho phép bạn tổ chức các mô-đun tốt hơn giúp bạn giải quyết các vấn đề và tìm kiếm các mô-đun dễ dàng hơn. Một gói có thể chứa một số lượng lớn các mô-đun. Nếu giải pháp của bạn cung cấp chức năng tương tự thì có thể nhóm các mô-đun thành một gói bằng lệnh:

from packageroot.packagefolder.mod import my_object

Lưu ý rằng các dấu hai chấm và ngoặc được viết để thể hiện sự logic trong hàm.

Để cung cấp một điều kiện và chạy vòng lặp cho đến khi điều kiện được đáp ứng sử dụng lệnh:

Nếu muốn kết thúc các vòng lặp, sử dụng lệnh:

n! = n(n-1)! #Factorial of n is n * factorial of n-1

Các bước bắt đầu từ việc tạo một hàm gọi là giai thừa với đầu vào n và nếu n = 0 trả về 1 làm n x giai thừa của n-1:

Mã Python được tải vào các khung được đặt trong Stack, các hàm được tải trong một khung cùng với các tham số và biến. Stack phác thảo việc thực hiện các chức năng và các biến được khai báo bên ngoài các hàm được lưu trữ trong __main__.

Danh sách là các cấu trúc dữ liệu có thể chứa một chuỗi các giá trị của bất kỳ loại dữ liệu nào, chúng có thể thay đổi (có thể cập nhật). Danh sách được lập chỉ mục bởi số nguyên, để tạo danh sách, sử dụng dấu ngoặc vuông: my_list = ['A', 'B'].

Để thêm / cập nhật / xóa một mục, sử dụng chỉ mục:

my_list.append ('C') #adds at the end

Bộ dữ liệu giống như các danh sách theo nghĩa là chúng có thể lưu trữ một chuỗi các đối tượng và nó nhanh hơn danh sách, bất biến:

Về bộ từ điển thì từ điển là một trong những cấu trúc dữ liệu quan trọng nhất trong thế giới lập trình. Nó lưu trữ các đối tượng cặp khóa / giá trị. Nó có nhiều lợi ích, ví dụ: tối ưu hóa chức năng truy xuất dữ liệu. Bạn có thể sử dụng lệnh sau:

my_dictionary['another_key'] = 2

Các tính năng này có thể được sử dụng để sử dụng một tệp được viết bằng ngôn ngữ khác, ví dụ: C hoặc C ++, v.v. Khi mã được ghi vào một tệp thì tệp có thể được đặt trong thư mục Mô-đun. Điều quan trọng là thêm một dòng trong tệp Setup.local để đảm bảo rằng tệp mới được tạo có thể được tải.

Biến lặp cho phép di chuyển qua bộ sưu tập, tất cả các trình vòng lặp chứa các hàm __iter __ () và __next __ (). Đơn giản nhất là bạn chỉ cần thực hiện iter (x) trên danh sách, từ điển, chuỗi hoặc bộ.

Ở phần này thì bộ lọc có nhiệm vụ lọc ra các giá trị dựa trên một điều kiện. Bản đồ áp dụng một tính toán trên mỗi giá trị của một bộ sưu tập nó phản ánh một giá trị này sang một giá trị khác, ví dụ: chuyển đổi văn bản thành số nguyên.